Bản thảo Mặt trời trong suối lạnh tôi viết xong đã khá lâu, quãng chín năm trước, nay mới được in thành sách giấy. Sách mỏng, vỏn vẹn 160 trang, khổ nhỏ, giá bìa 83 ngàn đồng. Hiện đã có bán ở các cửa hàng online và các hiệu sách truyền thống.
Mặt trời trong suối lạnh có những câu chuyện nhỏ, mini và tiny, kể về cuộc sống của những người trẻ thời nay và thời xưa.
Tôi hy vọng những bạn còn đang trẻ, hoặc còn nhớ mình đã từng trẻ, sẽ yêu thích một vài câu chuyện trong sách. Các chuyện ấy phần nhiều là những chuyện tình yêu yêu đương đương. Nếu bạn không mặn mà lắm với việc đọc những chuyện diễm tình, bạn có thể sẽ thích các nhân vật và sự kiện mang hơi hướm lịch sử trong sách.
Rất mong mọi người ủng hộ cuốn sách mỏng này bằng cách mua nó để đọc, và để tặng nhau.
Link mua sách online:
+ Shopee:https://bit.ly/SpMTTSL
+ Tiki: https://bit.ly/TikitradingMTTSL
+ Netabook: https://bit.ly/NetaMTTSL
Đây là cảm nghĩ của một bạn đọc nữ, tên là Thước Lâm, mua sách sau khi đọc quảng cáo của Skybooks (bạn đọc này hơi nhầm tên tác giả một chút, vậy mới chuẩn, tác phẩm quan trọng hơn tác giả).
Sách của anh Phương được quảng cáo bởi nội dung, rằng đây là câu chuyện cho tuổi trẻ chênh vênh, cho tình yêu, cho nỗi cô đơn. Tôi mua sách vì đấy là sách anh Phương viết. Tôi thích văn của anh từ bài “Lượng tử hoá tình yêu” anh đăng trên blog, và thích tiếp khi đọc “Ba Mùa Yêu”. (Vậy nên tôi bất ngờ, và mừng, khi thấy “Ba Mùa Yêu” là một phần của cuốn sách)
Phải thú nhận rằng những lần đọc trước, tôi hay đọc lướt phân đoạn lấy bối cảnh thời chiến. Nói vui là gia đình hay “lên án” tôi bởi tôi thấy những trận chiến xa xưa rất gần gũi, còn thời đánh Pháp, đánh Mỹ ngay kề cận thì tôi lại mù mờ. Tôi cảm thông với sự khốc liệt và mất mát, nhưng bảo tôi kể trận nào diễn biến ra sao, tôi chịu. Với tôi, đây là một nỗi đau, như thể tôi đã bị tước đi một điều gì đó ở rất gần tầm với, và càng đau hơn khi anh Phương bảo rằng mọi nhân vật anh viết đều có thật. Tôi biết chứ.
Trong lúc còn nhiều thứ đang quay tôi như quay dế, tôi quyết định đọc lại. Đây là một cuốn sách cần được đọc chậm, và tôi nhấn mạnh từ “cần” bởi nếu chỉ đọc và xuýt xoa với những câu chuyện tình, người ta sẽ dễ bỏ qua tính đời và tính chân thật của áng văn. Anh Phương bảo có lẽ độc giả chủ yếu là tầm 9x, nhưng tôi hi vọng nhiều người có thể mở lòng đón nhận hơn.
Như tôi vốn vẫn đáp mỗi lần thấy ai nói về chuyện già nua: Con người không có tuổi.
Bạn phải đăng nhập để bình luận.