Vụ Nga bắn tên lửa vào khu siêu thị (shopping mall) ở Kremenchuk giữa ban ngày có thể đem ra soi chiếu từ nhiều góc.
Câu hỏi mở đầu tiên, trong vụ này, hơn là trong cả chiến dịch, xoay quanh việc Nga dùng tên lửa Kh-22 để bắn.
Đầu tiên cần phải nhắc lại là rất nhiều vũ khí và thiết bị quân sự (cũng như dân sự) công nghệ cao không có gì bí hiểm về nguyên lý hoạt động (cả khoa học lẫn công nghệ), nhưng để sản xuất ra các thiết bị ấy thì cần rất nhiều kinh nghiệm và bí quyết công nghệ. Ví dụ như Việt Nam đủ sức làm ra một cái drone trinh sát như con IAI Searcher của Israel, nhưng chỉ làm được về mặt hình thức (nghiệp dư). Còn để làm ra một con chuyên nghiệp, có tính năng như con của Israel thì cực kỳ khó. (Con drone ấy có thể bay cao 6000 mét, bay nhanh hơn 100km/h, bay xa 300 km rồi bay về, bay liên tục 20 tiếng, có các cảm biến và camera để do thám, có năng lực phát hiện mục tiêu, đánh dấu mục tiêu bằng laser và gọi tên lửa bắn.)
Hỏa tiễn Kh-22 của Nga ra đời từ những năm 1960, nó là tên lửa chống hạm, cụ thể là chống tàu sân bay, nó được phóng từ máy bay chiến đấu (air-to-surface missile). Vì là bắn mục tiêu khổng lồ (tàu sân bay) nên hỏa tiễn này rất to, đầu đạn có thể lên tới cả tấn. Nó bay khá xa (600 km) và tốc độ ở pha cuối trước khi cắm vào mục tiêu (terminal dive) là rất nhanh. Nếu nó phóng từ máy bay chiến đấu ở độ cao 27km, tốc độ pha cuối của nó lên tới Mach 4.6 (nếu qua Mach 5, sẽ là hypersonic). Nếu phóng từ độ cao 12 km (cao hơn độ cao của máy bay phản lực dân sự một chút) thì tốc độ pha cuối sẽ là Mach 3.5. Với tốc độ này, kể cả đầu đạn xịt, thì động năng của nó cũng gây tàn phá kinh khủng.
Tuy nhiên, hỏa tiễn Kh-22 ra đời từ 1962 nên nó chưa có dẫn đường vệ tinh GPS (của Nga là GLONASS), chưa có hệ thống dẫn đường quán tính (inertial guidance system), và chưa có radar homing.
Ở trên mặt đất thì việc định hướng tương đối dễ, ta có thể dùng la bàn nam châm. Nhưng ngay cả ở trên mặt đất, nếu di chuyển cực nhanh và chuyển hướng liên tục thì la bàn cũng phải là loại tinh xảo mới liên tục định hướng chính xác. (Về mặt sản xuất thiết bị, làm ra bất cứ thiết bị gì nhanh nhạy và chính xác đều rất khó, dù chỉ là đồng hồ đeo tay.)
Ở những nơi mà từ trường trái đất không còn tác dụng với la bàn như tàu không gian, vật thể chuyển động nhanh và lắt léo trên cao (hỏa tiễn), hoặc ngầm dưới đại dương, hoặc vẫn ở trên mặt đất mà bị bao bọc bởi vỏ bọc thép, người ta định hướng bằng con quay hồi chuyển (còn gọi là la bàn con quay/Gyrocompass). Con quay hồi chuyển là một con quay đồng xu, nhờ bảo toàn mô men động lượng (angular momentum), mà trục quay luôn hướng về một hướng. Tên của nó, gyroscope, có gốc Hy Lạp gyro-skopos, γῦρος gûros có nghĩa là vòng tròn – σκοπέω skopéō nghĩa là nhìn (về một hướng).
Tiếp tục đọc →Thích bài này:
Thích Đang tải...
Bạn phải đăng nhập để bình luận.